Hibiki
như vậy sao cưỡng lại được ae
Hằng giật nảy người không kịp phản ứng gì khi ả phượng bước qua mặt nàng. Ả cúi xuống giằng lấy đứa con ra khỏi tay nàng rồi bế đứa bé vào trong bếp. Hằng chồm theo định giành lại đứa bé thì đã bị thằng trọc giữ chặt không nhúc nhích nổi. Hằng cố vẫy vùng thì ả tên Phượng quay lại gằn giọng: – Con kia, tao giữ hộ con cho mày mà mày còn định ăn thua với tao hả. Biết điều thì ngoan ngoãn hầu hạ đại ca, không thì tao cho thằng con mày vào bếp quay chín đấy. Muốn nó không bị làm sao thì đại ca bảo làm gì phải nghe theo nấy nghe chưa…. .
có a nào qua được cửa ải này không
Chị Hiền bỗng thôi không còn đong đưa nữa mà ngồi im mặc cho tôi dùng miệng mút lấy đầu ngón chân. Giống như ngón tay, tôi lại dùng đầu răng cọ vào phần ngón chân nằm chạm đất. Hình như làm như vậy thì chị Hiền cảm thấy thích. Tôi thấy chị bắt đầu nhè nhẹ trượt tới trượt lui trên lưng tôi, hai tay xoa khẽ vào gáy và lưng tôi. Bắp chân trắng nõn của chị cọ vào má tôi, những sợi lông tơ cọ vào da mặt làm tôi cảm thấy buồn buồn. Nghĩ sao, tôi ngoạm miệng vào bắp chân chị, cắn nhẹ.