Vào lúc hết tiết 2, tôi thấy mẹ đang đi lên phòng truyền thống ở tầng 5. Phòng này rất thích hợp, vừa kín đáo lại chẳng ai lên, vì tận ở tầng 5. Đã thế cửa vào lại có tường chắn nên không ai biết ai vào ai ra cả. Đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa. Tôi mò lên đó theo mẹ, lúc này là giờ ra chơi giữa giờ 15 phút nên tôi có thể thoải mái thời gian hơn 1 chút, thấy mẹ đã đi vào trong phòng, ngó nghiêng không thấy có ai, tôi cũng phi vào theo, mặt hốt hoảng hô lên: