hoàn tất việc sửa sang lại cho chỉnh tề thì cô với ông Vinh đi ra cửa chính. Diễm Trang thì đã mặc áo mặc quần vào hoàn toàn nhưng ông Vinh thì vẫn còn cởi trần chứ chưa mặc áo, chắc là ông nghỉ là nhà của mình nên cứ để vậy cho mát. Thời gian này thì trời cũng không còn giông bão nữa mà chỉ còn những hạt mưa lâm râm, ông Vinh thấy quyến luyến với Diễm Trang nên ông nói: – Diễm Trang ơơi! Bác Cháu ở lại với bác một chút nữa được không? Diễm Trang – Bác ơi! Cháu rất muốn ở bên bác, nhưng trời cũng