Tuyết thích cái cảm giác được tôi mân mê lòng bàn tay, hay chính xác người phụ nữ nào cũng vậy, tôi mân mê một lúc nắm nhẹ lấy tay rồi khẽ nói:
– Lạnh hả em?
Tuyết mỉm cười bảo:
– Sao lại bảo em lạnh?
– Thì anh thấy tay lạnh mà?
– Tay em lúc nào nó chảng như vậy, có lúc nào ấm được đâu, mùa đông cũng như mùa hè thôi lạnh ngắt ấy!
– Thế để anh sưởi cho nhé!
– Eo, sến sẩm thế mà cũng có em chết cơ à?
Tôi cười hì hì rồi kéo luôn Tuyết vào trong lòng ôm mà nói:
– Ờ đấy! Thì sao nào!
Tuyết lườm tôi mà nói:
– Này thả dê vừa vừa không ăn đòn đấy nhé!
– Kệ ăn đòn cũng được.
Vòng tay kéo sát Tuyết vào canh tôi rồi tôi lim dim mắt mà tận hưởng cái mùi thơm quyến rũ từ nước hoa lan tỏa nhẹ nhẹ trong không khí rồi đưa vào mũi. Tôi vốn chẳng biết là nước hoa mùi gì nhưng nó làm cho tôi cảm thấy tê cả người đi.
Tuyết mỉm cười nhưng rồi nhẹ dựa đầu vào vai tôi mà xem phim. Dù mới quen mà hai chúng tôi như một cặp tình nhân vậy.
Xem xong phim thì Tuyết nói:
– Thôi về nhé, tiện thể lên nhà em chơi luôn.
– Ừ hì hì
Tôi đưa Tuyết về, Tuyết thuê một căn hộ chung cư nhỏ nhắn tầm sáu mươi mét vuông trên lầu mười của một tòa cách công ty tầm ba mươi phút đi xe máy.