rít, tít mù nhưng hình như không ăn thua gì hết, thỉnh thoảng bà ấy vẫn nói kháy. Dền dứ mãi thì cũng phải lên xe, chạy 1 lúc ghế sau ngủ mẹ nó hết, em với con H cứ loay hoay, ngủ cũng đéo ngủ được, ngồi thì mỏi. Cứ 1 lúc em lại phải bê đít nó lên vì chật quá nó cũng không có thế mà nhấc đít lên nữa cơ, dịch lên, dịch xuống chứ không tê không chịu nổi luôn. Được vài lần em để nó ngồi lên tay em luôn, chả buồn rút ra nữa, mà gồng thế cũng đỡ tê hơn chút, tại nó mặc cái váy dài đến bắp chân nên